Vượt qua đi những mô hình phức tạp hay những lý thuyết rắc rối, định vị thương hiệu đơn giản là nói cho người tiêu dùng biết lúc nào, khi nào, tạo sao, với ai… dùng sản phẩm của của mình. Thuật ngữ gọi là Brand Salience.
Trừ những sản phẩm mà nó đã quá quen thuộc như bột giặt hay dầu gội thì bạn có thể định vị nó như là giải pháp cho con vui chơi hay dành cho người sống là không chờ đợi, còn hầu hết mọi trường hợp, nó phải thật rõ ràng.
Tôi biết được nhiều thương hiệu khi mới ra đời sẽ định vị rất rõ giá trị lý tính của sản phẩm như kiểu “thanh lọc cơ thể, không lo bị nóng”. Nhưng rồi khi thương hiệu phát triển cao hơn, họ chuyển sang định vị tinh tế hơn kiểu “tận hưởng cuộc sống, không lo bị nóng”. Và đa phần trong những trường hợp như vậy, thương hiệu sẽ gặp vấn đề. Bởi người tiêu dùng có rất nhiều cách để tận hưởng cuộc sống còn cách để thanh lọc cơ thể thì không nhiều.
Định vị đầu sẽ giúp cho chúng ta tập trung hơn khi nhớ đến tình huống mua hàng. À ha, khi bị nóng, cần thanh lọc cơ thể thì uống. Định vị sau sẽ phải cạnh tranh với nhiều giải pháp khác (đi chơi, du lịch, nghe nhạc…) và khi đó cơ hội mà mọi người nhớ đến sản phẩm của bạn khi muốn tận hưởng cuộc sống sẽ thấp.
Tôi thích nhất câu “Đã xào phải có dầu hào Maggi”. Rõ ràng, đơn giản.
Tôi thích nhất cái tên Thakito dành cho thuốc trị đau thần kinh tọa hay thuốc Nongouta – Giúp ta hết Gout. Nhắc đến tên cũng đã cho người ta biết định vị của mình.
Bởi vậy định vị “cà phê chuyên lên não giúp cho sáng tạo” lại là một định vị rắc rối và khó mà giúp thương hiệu phát triển bởi có bao nhiều người uống ca phê để sáng tạo nếu so với việc chống buồn ngủ hoặc thư giản.